๑۩۞۩๑DongLun's Family๑۩۞۩๑
♥️Khách viếng thăm hãy Đăng Ký để tham gia DLF.
♥️Nếu Khách viếng thăm đã là Thành Viên, hãy Đăng Nhập để có thể gửi bài viết.
๑۩۞۩๑DongLun's Family๑۩۞۩๑
♥️Khách viếng thăm hãy Đăng Ký để tham gia DLF.
♥️Nếu Khách viếng thăm đã là Thành Viên, hãy Đăng Nhập để có thể gửi bài viết.
๑۩۞۩๑DongLun's Family๑۩۞۩๑
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

๑۩۞۩๑DongLun's Family๑۩۞۩๑

DLF đã close, mong các bạn thông cảm ^^
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
●±‡±● BÀI GỞI SAU CÙNG ●±‡±●
Bài gửiNgười gửiThời gian
FIFA game baseball goal layout Thu Apr 03, 2014 3:31 pm
C clamp is the common Clamps tools Thu Apr 03, 2014 3:22 pm
Clamps are used in many applications Thu Apr 03, 2014 3:19 pm
Some tips for playing the overall game Thu Apr 03, 2014 3:07 pm
How to improve golf game skill- www.wholesalegolf18.com Thu Apr 03, 2014 3:00 pm
Get golf club insurance- www.bestpricegolfproshop.com Thu Apr 03, 2014 2:50 pm
The fabrics of the jerseys- www.cheapjames.com Thu Apr 03, 2014 2:41 pm
Rules box News ( có tính bắt buộc) Fri Feb 07, 2014 3:26 pm
Electrical restore tools utilized by an electrical contractor Fri Feb 07, 2014 3:14 pm
Associated With Plus Louis Vuitton Stylish Bags Wed Dec 11, 2013 4:29 pm

[One shot] Dong-Lun, Chun-Cal : Waiting ... Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

luv_lolhei

luv_lolhei
Tham quan DLF
Tham quan DLF
Nữ Libra Rat
»Age : 27| Registration date : 21/04/2009| Tổng số bài gửi : 7| Đến từ : TP.HCM| Job/hobbies : | Humor : |


Bài gửiTiêu đề: [One shot] Dong-Lun, Chun-Cal : Waiting ... [One shot] Dong-Lun, Chun-Cal : Waiting ... EmptyWed Apr 22, 2009 6:06 pm
Đây là fic mình sưu tầm từ YAN!!Hay lém!!Các bạn đọc thử nha!!!
Tên fic : Dong-Lun, Chun-Cal : Waiting ...
Tác giả : love-f4 (Ying Dong)
Nhân vật : Dong Dong, Ya Lun, Chun, Calvin, đủ mặt anh tài,
Link gốc:http://www.yeuamnhac.com/music/showthread.php?t=558204



Dong Dong rất hay cười. Thích mỉm cười với mặt trời mỗi khi vô tình ngước nhìn lên bầu trời xanh bao la. Thích mĩm cười với những bông hoa cậu vô tình chú ý dọc con đường đi làm. Thích mĩm cười với những khách hàng trong Coffe Shop mà anh đang làm việc bán thời gian cho người bạn. Và, dạo gần đây, anh càng hay mĩm cười, khi Coffe Shop xuất hiện thêm 1 bóng người. Mỗi 1 ngày, khi cậu bé ấy xuất hiện trong tiệm của anh, anh lại cười nhiều hơn, rạng rỡ hơn, dịu dàng hơn.

Cậu bé ấy dường như cũng rất thích nhìn anh cười. Cậu nói với anh, nụ cười của anh là nụ cười đẹp nhất mà cậu bé từng thấy. Cậu bé thích nhìn anh cười mĩm với khách hàng, cười to sảng khoái khi cười giỡn với bạn, và cười dịu dàng khi anh nhìn cậu. Bất cứ kiểu cười nào của anh, cậu bé cũng ko thể quên được.

Từng ngày, từng ngày trôi qua, anh và cậu bé càng thân thiết với nhau hơn. Mỗi khi trời về chiều, anh lại lau dọn 1 chiếc bàn kế bên cửa sổ rồi chuẩn bị sẵn thức uống, chờ cậu bé của anh đến. Và mỗi lần cậu bé đến Coffe Shop, bóng dáng đầu tiên mà đôi mắt đen láy ấy chú tâm tìm kiếm lại chính là anh. Giữa 2 người, dường như có 1 sợi dây vô hình buộc chặt, ko thể tách rời với nhau. Và, anh cứ ngỡ rằng, anh và cậu bé sẽ mãi hạnh phúc như thế này cho đến 1 ngày, anh vô tình buộc miệng hỏi cậu bé một câu khiến lòng anh bứt rứt không yên.

" Ya Lun à, em có thích anh ko? "

" Đương nhiên là thích rồi. Dong Dong là người tốt nhất mà em từng gặp. Sao lại ko thích Dong Dong chứ."

Cậu bé cười hồn nhiên trả lời anh. Anh biết, anh biết rằng cậu bé con của anh vẫn chưa hiểu được anh muốn nói gì. Anh nên cho Ya Lun thêm thời gian. Thêm thời gian để hiểu được lòng anh, có lẽ thế.

Anh mang chuyện của mình kể với anh bạn chủ tiệm, Calvin. Calvin nói với anh rằng thật ra, cậu bé của anh hiểu anh muốn nói gì, nhưng cậu ấy vẫn muốn giả vờ ko hiểu. Lòng anh lại 1 lần nữa rối bời. Anh quyết định hỏi cậu bé ấy 1 lần nữa.

" Ya Lun, em có thích anh ko? "

" Thích chứ. Đã nói Dong Dong là người tốt nhất thế giới mà." - vẫn câu trả lời mà anh đã thuộc nằm lòng.

" Thích.... Vậy ... em có... yêu anh ko? " - dồn hết can đảm nói ra câu nói anh đã muốn biết đáp án từ lâu.

Ngớ người ra 1 lúc lâu, cậu bé đỏ mặt, cúi đầu xuống tránh ánh mắt của anh : " xin lỗi...em chưa bao giờ nghĩ là em ...yêu anh.... em xin lỗi..."

" Oh... thì ra thế... thì ra... em ko yêu anh... " - DD lại mĩm cười, một nụ cười ngọt ngào, nhưng sao lại tràn đầy vị đắng chát. Anh đứng dậy, mĩm cười nhìn cậu bé 1 lần nữa rồi đi vào bên trong quầy. Cậu bé ngồi thêm 1 lúc, cũng xách cặp rời khỏi quán.


" Tin tớ đi. Cậu bé đó yêu cậu. Chỉ là, cậu ấy giả vờ như thế thôi. " - Calvin vừa xoa tấm lưng đang run run, vừa an ủi.

"Giả vờ". Tại sao phải giả vờ? Bởi vì cả anh và cậu đều là con trai. Bởi vì tình yêu của anh và cậu là 1 thứ tình cảm bị cấm kỵ, bị phê phán. Bởi vì tình yêu đó có lẽ sẽ ko bao giờ có kết thúc tốt đẹp. Cho nên, cậu bé mới phải giả vờ ko thừa nhận như thế ư? Có lẽ thế. Có lẽ anh và cậu bé không nên yêu nhau, ko nên bên nhau.


Cậu bé của anh phải đi Anh du học rồi. Ngày cậu bé đến chia tay với anh, trái tim cả 2 đều đau nhói. Rượu, thứ làm cho con người tạm thời quên đi mọi thứ. Trong cơn say, anh đã hôn cậu bé. Cậu bé ko phản kháng, cũng ko có bất cứ hành động gì. Cậu bé để cho anh hôn, để cảm nhận sự ngọt ngào của đôi môi anh, và cả những giọt nước mặn chát rơi xuống từ đôi mắt của anh.....


" Yêu cậu ta, thì cứ để cho cậu ấy thực hiện ước mơ của mình. Để cho cậu ấy đi đi. Cả cậu ấy, và cả cậu cũng cần có thêm thời gian đấy."

Vẫn là Calvin. Nhiều lúc, anh cảm thấy trên thế giới này, Calvin chính là người hiểu anh nhất. Dường như chuyện gì của anh, cậu ta cũng đều hiểu. Calvin vẫn thường nói với anh rằng, những tâm trạng của cậu, ngày xưa cậu ta cũng từng trải qua, từng nếm thử. Thì ra, cũng có những thứ thời gian ko thể xóa nhòa đi được.

"Calvin à, người nhà cậu di cư ra nước ngoài hết rồi, sao cậu còn ở lại đây thế?"

" Tớ phải đợi một người." - mắt vẫn lim dim, câu trả lời mơ màng quá.

" Ai thế? "

"Một con heo ngu ngốc nhất thế giới"

" Sao ? " - Dong Dong giật mình trước câu trả lời của Calvin.

Bật cười phá lên trước biểu cảm hơi quá của Dong Dong, rồi Calvin ngồi dậy mĩm cười nói : " Cậu ta... anh ta tên Chun. Hiện giờ, anh ta cũng ở Anh, giống như Ya Lun của cậu vậy. Anh ta đi được 2 năm rồi. Ngày ra sân bay, anh ta đã ngõ lời với tớ. Nhưng tớ từ chối anh ta. Anh ta nói rằng tớ yêu anh ta, chỉ là tớ đang ko dám nói thật lòng mình nên giả vờ thôi. Anh ta còn nói, nếu tớ yêu anh ta, thì hãy đợi anh ấy. Anh ta nhất định sẽ trở về. 3 năm. Nếu như tớ yêu anh ta thì hãy chờ anh ta 3 năm. Sau đó, anh ta đi Anh. Sau đó, nhà tớ di cư. Sau đó tớ ở lại mở cửa tiệm này, đợi anh ta về. Sau đó...."

" Sau đó thì sao ? "

" Sau ngày đó 1 năm, đến lượt Ya Lun của cậu bỏ đi chứ sao."

Cả 2 phá lên cười, nhưng, trong tiếng cười vẫn phảng phất mùi vị chua chát. Thì ra, Calvin cũng đang chờ đợi. Thì ra, cậu ấy cũng đang đợi người mình yêu trở về. Thì ra cậu ấy đã chờ đợi rất lâu rồi.



-----------------------------------------------------------

Anh Quốc

Đến trường mới, Ya Lun làm quen được với rất nhiều bạn, trong đó có 1 người thanh niên tên Wu Chun. Anh ta học trên Ya Lun 1 lớp, là sư huynh cùng khoa, thường hay quan tâm, chăm sóc cho Ya Lun. Đôi lúc, sự chăm sóc của anh ta làm Ya Lun sợ. Một hôm, Ya Lun đánh bạo hỏi Chun vì sao lại chăm sóc cho mình chu đáo đến thế. YL sợ, sợ rằng sẽ nghe thấy Chun nói rằng anh ta thích mình. Nhìn thấy phản ứng căng thẳng của cậu bé, Chun bật cười : " là đồng hương với nhau, em lại là người mới, anh chăm sóc em là phận sự thôi. Với lại, em làm cho anh nhớ đến "người ấy". " - Chun cười, thật dịu dàng.

Sau đó, Ya Lun phát hiện Chun rất thích ngắm mặt trời. Bất kể bình minh hay hoàng hôn, bất kể đang làm gì, mỗi khi mặt trời mọc, mặt trời lặn, anh ta cũng đều đứng lại, ngước nhìn lên bầu trời, tận hưởng những khoảng khắc ấy.

" Sao anh thích ngắm mặt trời thế? "

" Bởi vì, người ấy cũng thích."

" Lúc nào em cũng nghe anh nói anh muốn về Đài Bắc nhỉ?"

" Vì... ở Đài Bắc...có người đang chờ anh. " - mắt nhìn về hướng xa xăm.

" Là "người ấy" của anh à? " - Ya Lun nhìn Chun, nở nụ cười đầy ẩn ý.

" Uh, tuy "người ấy" từ chối anh, nhưng anh biết, "người ấy" chỉ đang giả vờ thôi." - Chun lại mĩm cười dịu dàng.

" Nếu "người ấy" yêu anh, sao lại từ chối anh?" - Ya Lun thắc mắc. Thật khó hiểu.

" Bởi vì, cả "người ấy" và anh đều là con trai. Có lẽ lúc anh ngỏ lời, " người ấy" chưa chuẩn bị tâm lý để tiếp nhận anh."

"Con... con trai à? " - đúng là tin động trời. YL hít 1 hơi thật sâu rồi tiếp tục nói - " vậy sao anh biết "người ấy" vẫn đang chờ anh? "

" Biết chứ. Anh biết rằng "người ấy" đã chấp nhận anh rồi. Ngay lúc anh ra đi để qua bên này, "người ấy" đã chấp nhận anh rồi. Anh biết "người ấy" đang đợi anh" - vẫn giọng nói đặc biệt dịu dàng mỗi khi anh nhắc đến người ấy.

" Sư huynh à, anh thật dũng cảm." - Ya Lun bất giác nhớ đến anh. Không biết anh có đang đợi cậu về hay ko nhỉ. Đứng dậy, mở cửa , cậu bước ra ngoài.

" Khuya rồi, cậu còn đi đâu thế? " - Chun gọi với theo.

" Em đi gọi điện thoại " - Ya Lun nhìn Chun mĩm cười. .

" Gọi cho ai thế? " - Ko biết có phải nhìn nhầm hay ko, nhưng Chun cảm thấy, nụ cười của Ya Lun hôm nay ngọt ngào lạ thường.

" Gọi về Đài Bắc, cho người đang chờ em về. " - khẽ đóng cửa, Ya Lun xoay người, vừa đi vừa khe khẽ huýt gió.


-------------------------------------------------------------

Lại một lần nữa, hàng cây dọc bên đường nở ra những khóm hoa màu hồng phấn mang mùi hương dìu dịu. Không cần biết đó là loài cây gì, cũng không cần biết đó là hoa gì, chỉ biết là, khi cây nở hoa, cũng tức là mùa xuân đã về, báo hiệu cho cả Calvin và Dong Dong biết, một năm lại trôi qua rồi. Đây là lần thứ 3 Calvin thấy được hàng cây bên đường nở hoa. Cũng có nghĩa là, Chun của anh sắp về.

3 năm, khoảng thời gian không phải là dài, nhưng cũng không phải là ngắn. 3 năm, đủ để làm cho nhiều thứ thay đổi. Nhưng có những thứ, cho dù có trải qua bao nhiêu năm tháng vẫn không thể đổi thay. Như cái Coffe Shop ấm cúng nằm ngay giữa những tòa cao ốc chọc trời. Như trái tim đang chờ đợi người yêu của 2 con người trong cái Coffe Shop này. Cả 2 thứ này vẫn sẽ mãi mãi không đổi thay một khi người được chờ đợi chưa xuất hiện.

Khách mới của cửa tiệm này thường rất thắc mắc vì sao, những khách cũ, cho dù đang cách cửa tiệm này bao xa, khi có thời gian cũng sẽ đến cửa tiệm này, thậm chí có người ngồi cả buổi ở đây, mãi cho đến tối, khi quán đóng cửa mới chịu về. Những khách cũ sẽ trả lời cho khách mới cùng 1 câu trả lời rằng họ rất muốn biết người mà 2 người trong Coffe Shop bằng lòng chờ đợi trong khoảng thời gian ròng rã thế này là người như thế nào.

Chiếc chuông phát ra những tiếng leng keng vui tai, báo hiệu có khách vừa mở cửa bước vào cửa tiệm...

Calvin và Dong Dong cùng quay lại....

Hai bóng người quen thuộc đang đứng trước mặt ...

Không phải mơ...

Không phải ảo ảnh ...

Là sự thật ...

Lao ngay đến ...

Xiết chặt vòng tay ....

Nước mắt tuôn trào....

" Calvin.... anh về rồi..."

" Dong Dong ... em về rồi... "


The End
[One shot] Dong-Lun, Chun-Cal : Waiting ... Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
๑۩۞۩๑DongLun's Family๑۩۞۩๑ :: 

(¯`º°•¤ FanFic ¤•°º´¯)

 :: 

ღ♥ღDongLun 's Ficღ♥ღ

 :: 

ღ♥ღFic Sưu Tầmღ♥ღ

-
Powered by phpBB® Version 2.0
Styles maked by Ducky. Developed by Ducky.
Copyright ©2000 - 2008, Forumotion.
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất